Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

SẼ CÓ NGÀY




Sẽ có ngày em dịu lòng, lãng quên
Và yên sống bên những gì gần nhất
Mỗi phút giây trôi qua đều rất thật
Khi nụ cười luôn nở, trực trên môi

Sẽ có ngày em thấy buồn như vui
Chiều theo phố, xuyên dòng người trăm ngả
Bỗng nhận ra hoàng hôn chừng xa lạ
Cây ven đường...chưa từ tạ...Đã đêm!

Sẽ có ngày em cũ, chẳng còn tên
Vì ai đó gọi em là ký ức
Những nhớ thương rõ đâu là hư, thực?
Nỗi dại khờ...khiến chật vật con tim!

Sẽ có ngày em hiểu mình cần nên...
Học tha thứ, học bao dung, đổi khác
Trái Đất kia...chẳng vì em đi lạc
Mà ngưng lại...dối gạt để em vui

Sẽ có ngày...em chỉ bình thường thôi
Diện áo thun, quần jean ngồi đong tuổi
Góc quán quen...cùng ly cà phê bụi
Sẽ có ngày...em trở về em thôi!

Bình luận Facebook

Bình luận Blogspot

Không có nhận xét nào: