Thứ Hai, 19 tháng 7, 2021

NGƯỜI BẠN CỦA GIÓ

 Nàng Gió vốn rất kiêu ngạo. Nàng cho rằng trên đời này nàng chả cần một ai. Sự tự do khiến nàng trở nên cao quý và nổi tiếng. Bất cứ kẻ nào cũng phải nể sợ và cúi đầu trước nàng. Nhưng rồi một hôm, nàng bỗng nhiên cảm thấy cô độc. Tia Nắng kia là của Mặt Trời. Ánh Trăng huyền dịu vốn của Mặt Trăng. Còn nàng? Cái gì sẽ mãi thuộc về nàng đây? Lá Cây sao? Không đâu! Lá Cây dù có bị

 nàng cuốn đi thì trái tim nó vẫn chỉ mãi hướng về Cây mà thôi! Nàng bắt đầu nghĩ đến việc tìm cho mình một người bạn tri kỷ. Rồi nàng thay đổi. Nàng không còn kênh kiệu mà trở nên thân thiện. Nàng luôn sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ cho tất cả mọi người. Nhưng dù có mở rộng lòng mình thì nàng vẫn không tìm thấy được chân tình của thế gian. Vạn vật vốn hữu tình mà sao nàng lại vô tình đến thế?....Thời gian cứ thế trôi đi, nàng gió vẫn mãi kiếm tìm trong vô vọng...Cho đến một ngày, nàng quyết định quay về cuộc sống ngao du trước kia. Nàng thả hồn theo Mây và bay cao trên Bầu Trời vô định. Nàng chợt nhận ra :" người bạn mà trước giờ luôn bên cạnh đồng hành với nàng chính là Mây! Lúc nàng vui hay buồn, lúc hiền hậu hay giận dữ, dù nắng gắt hay mưa sa, Mây vẫn âm thầm lặng lẽ kề bên. Vậy mà bấy lâu nay nàng không hề hay biết....Nhưng nàng vẫn vui và hạnh phúc dù tìm thấy Mây hơi muộn. Nàng hiểu rằng:" hạnh phúc vốn gần gũi và luôn ở bên ta, chỉ là ta cứ mãi kiếm tìm đâu xa! Hạnh phúc đôi khi chỉ âm thầm, lặng lẽ thế thôi, cũng như Mây kia vốn không muốn làm phiền đến ai. Nó không màu nhưng ta vẫn thấy. Nó có thể nhẹ nhưng đừng tưởng nó không tồn tại. Chỉ cần ta cảm nhận và nắm bắt nó bằng trái tim........"

Bình luận Facebook

Bình luận Blogspot

Không có nhận xét nào: