Giữa bầu trời cao rộng
Mây gió đã vô chừng
Sóng cần chi ngăn trở
Cho đò về mưa giông?
Thiện lương nơi tâm trí
Thiện lương nơi tâm trí
Ai thấy được lòng mình?
Trước muôn vàn suy nghĩ
Đâu là đường nên đi?
Mở một tòa phân xử
Mở một tòa phân xử
Thương người hiền thật nhiều
Ai dối gian, đừng giữ
Đó là cuộc nhân sinh!
Cũng vì duyên vì nợ
Cũng vì duyên vì nợ
Trong vô thỉ luân hồi
Trả xong, xin đừng đợi
Hư ảnh dần phai thôi...
AN NGUYÊN
Không có nhận xét nào: